NHẬT KÝ CỦA CK

4:19 PM Thêm bình luận
1.Ngày… tháng… năm…

Một hôm , tôi nói với vợ : ” Vợ ơi, rất lâu rồi anh không có cảm giác sợ giật bắn cả mình ” .
Ngày hôm sau, vợ dẫn tôi đến một cửa hàng sang trọng bán đồ trang sức , rồi bảo tôi nhìn giá chúng.
Tôi nghĩ bụng , vẫn là vợ cao tay.
2.Ngày… tháng… năm…
Hôm nay nhìn thấy bộ dạng luống cuống vụng về của vợ lúc giết cá, tôi muốn rửa nỗi nhục ngày hôm qua, đắc ý hỏi vợ : ” Em và lợn có quan hệ gì vậy ” .
Ai ngờ được vợ quay đầu lại và trả lời : Quan hệ vợ chồng.
.
3, Ngày… tháng… năm…
Tôi và vợ cãi nhau một trận kịch liệt. Trong phòng ngủ, vợ cầm một cái kéo cắt một lỗ to trên cái màn và nói : ” Để muỗi bay vào cắn chết anh “.
1h trôi qua, vợ lại lấy băng dán dính cái lỗ đó lại. Nhìn thấy bộ dạng loay hoay của vợ , trong lòng tôi nghĩ, chắc là cô ấy hối hận rồi, thực ra vợ mình khẩu xà tâm phật, vẫn là cô ấy thương tôi nhất.
Nghĩ bụng vậy, tôi vừa quay qua, nghe thấy cô ấy lẩm bẩm 1 mình : ” Muỗi bay vào cũng nhiều rồi, phải dán lại, không được để chúng bay ra “.
Tôi xây xẩm mặt mày.
.
4, Ngày… tháng… năm…
Buổi tối vợ nói chúng tôi phải chia sẻ việc nhà, rồi hỏi tôi :
” Rửa bát và chùi nhà anh chọn cái nào ? “. Tôi chọn rửa bát .
Rửa bát xong vợ lại hỏi : ” Tắm cho con và chùi nhà anh chọn cái nào? “. Tôi chọn tắm cho con.
Tắm cho con xong vợ lại hỏi : ” Giặt đồ và dỗ con đi ngủ anh chọn cái nào” . Tôi phân vân một lúc rồi chọn giặt đồ.
Giặt đồ xong trở vào phòng nhìn thấy vợ và con đang ngủ ngon lành, tôi bỗng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng ……
.
5、Ngày… tháng… năm…
Một ngày, lúc tôi đang cúi đầu đọc báo, vợ bỗng nhiên nói : ” Em nghĩ anh nên đi đo mắt . Ngày nào cũng máy tính, tivi đủ kiểu . Em thấy anh hình như cận thị rồi đấy “.
Xem ra vợ ngày càng chu đáo với tôi, nghĩ đến đây, trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp.
Tôi nói : ” Ngày mai rảnh anh sẽ đến cửa hàng kính đo thị lực xem sao “.
Vợ lập tức nói : ” Không cần đâu. Bây giờ em có thể giúp anh đo thị lực. ” Cô ấy chỉ vào góc cửa và hỏi : ” Anh nhìn thấy cái gì ? “.
Tôi bán tín bán nghi : ” Một cái túi nilon “.
” Màu gì ? ”
” Màu đỏ”.
” Dùng để làm gì ? ”
” Để đựng rác “.
” Túi đầy hay túi không “.
” Túi đầy rác “.
” Thị lực anh rất tốt mà, nhưng tại sao mỗi lần anh đi ra ngoài, nhìn thấy túi này đựng đầy rác như vậy, lại cứ giả vờ không nhìn thấy. Em còn tưởng anh bị cận cơ đấy ! “.
.
6, Ngày… tháng… năm…
Sinh nhật vợ, vợ muốn mua một cái áo khoác lông thú, bèn gạ gẫm tôi : ” Anh yêu, sắp đến sinh nhật em rồi, em thích một cái áo khoác lông thú. Anh đi xem cùng em nhé !!! “.
Tôi nghĩ bụng bình thường cãi chồng như chém chả mà sao hôm nay ngọt ngào như rót mật vào tai, kiểu gì cũng phải đề phòng. Sự thật quả đúng như tôi dự đoán. Tôi vỗ đùi : ” Được, hai vợ chồng mình cùng đi, nhưng mà nhanh chân lên, vườn thú sắp đóng cửa rồi “.
Nghe xong, vợ lườm tôi rách mặt !!!
.
7, Ngày… tháng… năm…
Một hôm, tôi than thở : ” Sau khi kết hôn, anh mới hiểu được hôn nhân là xiềng xích nặng trĩu “.
Vợ gật đầu tỏ vẻ đồng cảm : ” Lẽ dĩ nhiên, vậy nên mới phải có 2 người cùng nhau gánh vác “.
Tôi cười nham hiểm nói : ” Em nghĩ xem thế này có được không ? Nếu như có 3 người cùng nhau gánh vác trách nhiệm, em cũng bớt khổ anh cũng thoải mái hơn “.
Tôi vừa nói xong, vợ bay vào giật tóc tôi. Đau điếng !!!
.
8, Ngày… tháng… năm…
Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói : ” Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm . Anh thực sự rất cảm động “.
Vợ hắng giọng nói : ” Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh ”
.
9, Ngày… tháng… năm…
Một hôm đang trong giờ làm việc, vợ gọi điện thoại đến, giọng hốt hoảng : ” Chồng ơi, chết rồi . Hôm nay nhà mình bị trộm viếng thăm ”
Tôi vội vã hỏi : ” Mất đồ gì không ?”
Vợ mếu máo : ” Nhà bị lục tung hết cả lên, 5 triệu trong tủ quần áo bị mất rồi . Em đang dọn dẹp xem có bị mất gì nữa hay không . Công an đến rồi, thằng trộm cùng lúc ăn trộm mấy nhà liền, bị bảo vệ bắt lại rồi, bây giờ đang ở đồn công an đối chất, em phải liệt kê xem mất những thứ gì “.
Tôi : ” Nhanh nhanh đến xem phía sau ảnh cưới trên đầu giường có dính một chiếc phong bì, trong đó có 5 triệu “.
2 phút sau….
Vợ nói : ” Em gỡ ảnh cưới xuống xem kỹ rồi, phía sau không có gì cả “.
Tôi hốt hoảng, tên trộm này quả thực rất khôn ngoan, mấy chỗ giấu tiền đấy vợ tôi còn chả biết mà sao nó lại biết được chứ. Mà trong đó có phải ít tiền đâu , tôi đến phát điên lên mất.
Tôi vội bảo vợ vào nhà vệ sinh xem xem : ” Phía sau két nước bồn cầu, có một cái khe hở , trong khe nhét một túi bóng màu đen, em xem xem túi bóng có còn trong đó nữa không? ”
5 phút sau, vợ gọi điện đến thông báo : ” Không có đâu anh ơi, hay anh nhớ nhầm chỗ “.
Tôi lo lắng nói : ” Nhầm thế nào được, lúc sáng đi vệ sinh anh kiểm tra vẫn còn mà, tổng cộng 10 triệu, tất cả tiền đều cùng một seri . Đó là tiền năm ngoái công ty thưởng tết anh rút ra một nửa . ”
Vợ hỏi dồn : ” Chỉ có thế này thôi à, có quên chỗ nào nữa không ? ”
Tôi buồn bã : ” Hết rồi, chỉ có 15 triệu đấy thôi “.
Tôi nhắc vợ : ” Em phải nói rõ ràng với cảnh sát số tiền đấy nhé ”
Vợ bình thản trả lời : ” Được rồi, cảm ơn anh đã thể hiện một cách xuất sắc trong vụ diễn tập chống trộm của gia đình mình lần này “.
Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ nữ rốt cuộc là do yêu tinh phương nào biến thành ? "
===  ===

Địa chỉ xăm hình ở Hà Nội ( Mỹ Đức )

8:16 PM 2 bình luận
Có nhiều lý do khiến bạn phải cân nhắc trong việc lựa chọn artist và tiệm xăm khi quyết định đi xăm hình nghệ thuật. Hình xăm là dấu ấn quan trọng gắn bó với chúng ta cả cuộc đời, vì vậy suy nghĩ trước khi lựa chọn hình xăm phù hợp với mình là vô cùng quan trọng, đừng xăm những hình xăm phản cảm hay lựa chọn cho mình một tiệm xăm không uy tín, một tattoo artist không giỏi, điều đó khiến cho bạn có thể sẽ phải hối hận. Một tiệm xăm uy tín sẽ biết nghĩ cho quyền lợi của khách hàng, luôn tư vấn kĩ càng để bạn lựa chọn một hình xăm phù hợp, bởi một hình xăm khi đã hư, sẽ rất khó trong việc phá bỏ hay sửa chữa. Việc phá hình xăm luôn để lại sẹo, và việc chỉnh sửa hình xăm chỉ có thể thực hiện khi tình trạng hình xăm vẫn còn có thể sửa chữa…




Vì vậy, chúng tôi khuyên bạn hãy luôn cân nhắc điều này, hãy suy nghĩ kĩ về hình xăm mà bạn muốn xăm, lựa chọn cho mình một tiệm xăm uy tín và một tattoo artist giỏi, bạn sẽ không bao giờ phải ân hận về hình xăm của mình.

Địa chỉ xăm hình ở Hà Nội hiện nay có rất nhiều, để tìm cho mình địa điểm xăm hình uy tín không khó, nhưng trước khi đến tiệm xăm hãy dự phòng cho mình ít nhất là 2 địa điểm xăm hình, vì người khôn ngoan sẽ biết so sánh và chọn lựa dịch vụ tốt nhất cho mình, chứ không phụ thuộc vào nhận xét, chỉ dẫn của người khác hay chọn một địa điểm gần cho tiện đường,…


Sau gần 9 năm hoạt động, Tadashi Tatoo đã cho ra đời hàng ngàn tác phẩm nghệ thuật để đời, cùng với đó là sự tận tâm trong từng nét kim bay bỏng của Arist Trung Tadashi để khắc họa nên mỗi hình xăm. Tadashi Tattoo nằm ở bên trái khu hẻm sầm uất: 283/1 Phạm Ngũ Lão, Quận 1 - Giáp với khu phố Tây nhộn nhịp. 

Khi được tư vấn tại phòng lễ tân phía trước, khách hàng có thề thoải mái trình bày ý tưởng và mong muốn của mình, có thể xăm theo mẫu hay yêu cầu thiết kế riêng đều được. Dịch vụ xăm hình đẹp của tiệm xăm Bi Tatoo với những hình xăm nghệ thuật và hình xăm che khuyết điểm:


  • Hình xăm 3D, hình xăm thần vật, hình xăm hoa, hình xăm che khuyết điểm, hình xăm thiên thần, hình xăm hoa văn, hình xăm lông vũ, hình xăm đầu lâu và thiết kế hình xăm – phác họa hình xăm theo yêu cầu.
  • Hình xăm che khuyết điểm: che sẹo lõm, sẹo lồi, bớp… Là những hình xăm có thể biến những vết sẹo trên cơ thể của bạn trở thành những hình xăm nghệ thuật đầy thẩm mỹ và cuốn hút.

Mẹo hay trị vết bầm tím hiệu quả

8:29 PM Thêm bình luận
   Trong cuộc sống hàng ngày bạn đã không ít lần gặp tai nạn ngã xe hay vấp ngã khiến vị trí tổn thương xuất hiện những vết bầm tím. Ở những chỗ bị che khuất thì nó chỉ đơn giản là đau nhức nhưng ở mặt và tay là những điểm thường xuyên giao tiếp hàng ngày, nó sẽ gây khó khăn trong giao tiếp, mất vẻ đẹp thẩm mỹ của người bị tổn thương. Vì vậy chẳng ai muốn trên mặt hay chân tay mình xuất hiện những vết bầm tím. Sau đây Kênh Đại Việt sẽ hướng dẫn bạn mẹo trị vết bầm tím hiệu quả nhất


Cách trị vết bầm tím hiệu quả

Chườm đá


     Chườm đá là phương pháp trị vết bầm tím khá hiệu quả, được biết từ rất lâu, nhất là những người hay chơi thể thao luôn sử dụng chườm lạnh để làm giảm vết bầm tím và đau nhức nhanh chóng, bởi vì chườm đá lạnh sẽ giúp ức chế hoạt động của các tế bào thần kinh và dây thần kinh ở vị trí bầm tím do đó giảm đau, đồng thời làm giảm bớt sự xung huyết tại chỗ bầm tím, làm vị trí đó bớt sưng tím. Cách làm rất đơn giản, chỉ việc cho đá viên vào một cái khăn bọc lại và chườm trực tiếp lên vết bầm tím, day đi day lại vết bầm tím đó là được, làm trong khoảng 15-20 phút là được, vết bầm tím sẽ bớt bị sưng tụ máu và giảm đau hiệu quả. Lưu ý cách này chỉ sử dụng với những người trẻ, khỏe mạnh, không bị hạ thân nhiệt.

Chườm ấm


Khi bị va đập, máu sẽ bị tụ lại gây bầm tím, máu khó lưu thông, hãy sử dụng một chiếc khăn ấm để lên vết máu bầm và chườm khăn ấm lên vết bầm tím , xoa bóp nhẹ nhàng để làm máu được lưu thông tan vết máu bầm tụ. Thực hiện biện pháp này với trẻ em và người già, vì nhóm người này dễ bị hạ thân nhiệt nếu như chúng ta chườm lạnh và gây nguy hiểm cho sức khỏe người được điều trị.

Nha đam và ngò tây


Bạn nên biết, nha đam và ngò tây có tác dụng kháng sinh tốt, mau liền vết thương, giàu vitamin, điều này giúp cho những vết bầm tím mau chóng được cải thiện, giảm bớt sưng viêm. Hãy xay nhuyễn nha đam và ngò tây rồi trộn hỗn hợp này thoa lên vùng bầm tím mỗi ngày 3 lần để giảm đau và nhanh tan máu bầm.

Mẹo hay trị vết bầm tím hiệu quả

Mật gấu


Chắc hẳn các bạn đã nghe tới mật gấu dùng để xoa bóp điều trị các vết bầm tím, mật gấu có tính nóng, làm tan máu bầm máu tụ, giảm đau sưng viêm, vì thế khi bị bầm tím hãy sử dụng mật gấu để xoa bóp vào vết bầm tím đó mỗi ngày 2-3 lần giúp làm tan máu bầm, giảm đau hiệu quả. Lưu ý rằng chỉ sử dụng mật gấu để xoa bóp những vết bầm tím không hở da thịt và nên pha loãng mật gấu trước khi sử dụng vì tính năng của mật gấu rất cao dễ gây khó chịu, kích ứng da nếu như sử dụng mật gấu đặc bôi trực tiếp lên da thịt. Hiện nay có rất nhiều người chỉ vì những lợi ích cá nhân mà đã săn bắt gấu và lấy mật gấu để buôn bán kinh doanh, điều này ảnh hưởng trực tiếp tới việc bảo vệ các loài động vật quý hiếm trong đó có gấu, từ đó dễ đẩy các loài động vật tới bờ tuyệt chủng, vì vậy không nên săn bắt, buôn bán, kinh doanh các loại động vật trái phép, trái với quy định của nhà nước.

Lăn trứng gà


Bạn có tin không, quả trứng gà chúng ta ăn hàng ngày, vừa có nhiều chất dinh dưỡng cao lại có tác dụng làm giảm đau và hết bầm tím cho các bạn đấy. Khi bị va đập ở đâu đó khiến da bạn xuất hiện các vết đau bầm tím, hãy nhanh chóng luộc một quả trứng gà rồi lăn trên vết bầm tím, chắc chắn bạn sẽ thấy hiệu quả rất nhanh.

Dầu gió, dầu con hổ



Mẹo hay trị vết bầm tím hiệu quả

Cách làm nhanh nhất tiện lợi nhất mà mọi người hay làm là dùng dầu gió, dầu con hổ xoa bóp vết bầm tím để điều trị, giúp giảm đau hiệu quả và giảm sưng huyết bầm tím.
Bạn nên tham khảo một số bài viết dưới đây cũng rất có ích cho cuộc sống hằng ngày bạn nhé.
Với mẹo hay trị vết bầm tím hiệu quả ở phía trên, các bạn hãy lựa chọn một biện pháp hữu ích cho bản thân và phòng vào trường hợp mình bị bầm tím mà thực hiện. Các bạn sẽ thấy nó rất hiệu quả đấy.

Tôi rất hiếm khi có cảm giác tin tưởng một ai đó

11:25 AM Thêm bình luận
Tôi rất hiếm khi có cảm giác tin tưởng một ai đó. Những người sống một mình quá lâu sẽ đều như tôi. Không phải vì đa nghi hay khó tính, mà là vì không thấy an toàn. Thế giới này rất rộng lớn và xa lạ, người có thể khiến chúng ta gửi gắm lại rất nhỏ bé…



Kênh Đại Việt

Những lúc giận nhau, có thể im lặng để cơn giận tan biến

11:24 AM Thêm bình luận
Những lúc giận nhau, có thể im lặng để cơn giận tan biến : ) 
- Chứ đừng im lặng để chờ một câu "Xin lỗi" từ nhau :- s 
- Ai đúng, ai sai đâu có quan trọng : ) 
- Nếu thực sự coi nhau là tất cả , hãy bỏ qua lòng tự trọng của mình : >

Kênh Đại Việt

THẤT BẠI

10:58 AM Thêm bình luận
* THẤT BẠI: 
- Hãy chấp nhận và cẩn thận bước đi 
- Đời không cho bạn thất bại vô lý 
- Mà cho bạn ý chí vượt qua



Kênh Đại Việt

Chương 25: Khất cái ăn trộm

10:37 AM Thêm bình luận
Kênh Đại Việt - Dịch Cẩn Ninh ngồi trong xe ngựa tinh thần không yên, cứ có cảm giác như có chuyện lớn sắp xảy ra. Nàng khép mắt nằm trên giường trong xe ngựa, nói với lão Hồ: “Hồ thúc, quay đầu lại ngõ nhỏ thứ tám ở Phục Long đi.”
Lão đạo sĩ kia hẳn là biết sẽ xảy ra chuyện gì, dù nàng không thích ông ta, suy nghĩ mãi cuối cùng vẫn quyết định tới tìm ông ta. Xe ngựa chạy đến đầu ngõ thì dừng lại.


“Đến rồi, nhị tiểu thư.” Lão Hồ nhảy xuống xe ngựa cung kính nói với Dịch Cẩn Ninh.
“Ừ, thúc chờ ở đây, ta sẽ ra ngoài nhanh thôi.” Dịch Cẩn Ninh lấy áo choàng khoác lên người, Tiểu Đào giúp nàng phủi thẳng nếp nhăn trên y phục.
Quẹo vào một ngôi nhà, Dịch Cẩn Ninh ra hiệu cho Tiểu Đào tiến lên gõ cửa. Nhưng gõ hồi lâu vẫn không thấy có người ra mở: “Chẳng lẽ ông ta ra ngoài?” Tiểu Đào nói thầm.
Dịch Cẩn Ninh cũng cảm thấy thật kỳ quái, lão đạo sĩ này luôn không thích ra khỏi cửa, hôm nay đi đâu rồi? Đang suy nghĩ, một nam tử trẻ tuổi nhìn như thư sinh đi tới.
“Vị cô nương này tới tìm Hồ tiên sinh sao! Ông ấy không có ở đây, đã ra ngoài mấy hôm nay rồi. Ta là hàng xóm của ông ấy, mới đến đây trước khi ông ấy ra ngoài một ngày. Cô nương có chuyện gì tìm ông ấy vậy, có cần tại hạ giúp gì không?”
Thư sinh trẻ tuổi hào hoa phong nhã, khiêm tốn lễ độ. Dịch Cẩn Ninh dịu dàng mỉm cười với hắn, hơi khom người xem như đáp lễ. Thư sinh chắp tay tỏ ý không cần đa lễ, hắn đưa tay đỡ nàng. Dịch Cẩn Ninh sợ hết hồn, vội rút tay lại, suýt nữa thì dẫm lên váy mình ngã xuống, Tiểu Đào tay mắt lanh lẹ đỡ nàng.
Tiểu Đào cằn nhằn: “Không chú ý chút nào, xem người suýt chút nữa thì hù chết em này!” Vừa định quay đầu trách móc tên hại tiểu thư xém ngã xuống, nhưng không thấy bóng người. Dịch Cẩn Ninh cảm thấy hơi kỳ quái, Tiểu Đào kêu khẽ một tiếng: “Ôi, tiểu thư, không thấy đồ trang sức của người!”
“Ăn trộm!” Hai chủ tớ cùng thét lên một tiếng kinh hãi, doạ lão Hồ sợ hãi chạy vào.
“Nhị tiểu thư, xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người hiểu rõ, thì ra gã đó không phải là thư sinh hào hoa phong nhã gì, mà chỉ là một tên lừa đảo, cơ bản là một tên trộm.
“Vô sỉ! Bại hoại! Cặn bã!” Tiểu Đào liên tục thốt ra mấy từ, Dịch Cẩn Ninh vội khoát tay: “Không có chuyện gì, kệ hắn đi!”
Chủ tớ vừa định lên xe, một tiểu khất cái đi tới: “Đợi đã!”
Dịch Cẩn Ninh nhìn lại thì thấy là tiểu khất cái Nô Nhi vừa cứu được trên đường. Chỉ thấy trong tay hắn cầm một đống trang sức lớn và một hà bao tinh xảo xinh xắn.
Tiểu Đào trợn to hai mắt, gẩy gẩy đồ trang sức trên tay Nô Nhi, kêu lên: “Không phải đây là trang sức của tiểu thư sao? Còn có của ta nữa!”
Tiểu Nô Nhi vô cùng ngượng ngùng cúi đầu, ngập ngừng hồi lâu mới nói: “Người vừa trộm đồ của mọi người là ca ca ta, chúng ta sống nương tựa lẫn nhau từ nhỏ.” Hắn ngẩng đầu, trong đôi mắt sáng ngời vẫn là ánh sáng kiên nghị: “Chỉ có điều, huynh ấy là người tốt. Sau khi mẹ qua đời huynh ấy vẫn luôn chăm sóc ta, huynh ấy cũng dạy ta không được ăn trộm, nhưng ta…”
“Thì ra là ăn trộm…” Tiểu Đào nói được nửa câu bị Dịch Cẩn Ninh ngăn lại.
Dưới sự giúp đỡ của Tiểu Đào, Dịch Cẩn Ninh nhảy xuống xe, xoa đầu hắn, chớp mắt: “Tỷ tỷ tin ngươi, các ngươi đều là người tốt. Nhìn xem, không phải ngươi mang đồ trả lại sao?”
Nô Nhi xấu hổ cúi đầu, trong mắt chứa lệ, không muốn để nó rơi xuống: “Mấy ngày trước ca ca ta thấy ta trộm đồ, phạt ta không cho ăn cơm. Ta hờn dỗi nên đối đầu với ca ca ba ngày, cuối cùng đói đến hôn mê.” Những câu nói sau càng nói càng nhỏ, đầu hắn cũng ngày càng thấp. Tiểu Đào vốn định trách cứ hắn lại không đành lòng.
“Hiện ca ca ngươi ở đâu?” Dịch Cẩn Ninh hăng hái, nghịch ngợm nháy mắt: “Ngược lại ta rất kỳ quái, hăn vốn chỉ thoáng chạm vào tay ta, đồ trang sức của ta đã không thấy tăm hơi, ca ca ngươi thật bản lĩnh! Nếu ca ca ngươi chạy trốn nhưng ngươi lại trở lại, cũng đỡ cho ta phải đến quan phủ một chuyến, trực tiếp bắt ngươi vào đại lao là được rồi!”
Nói xong liền làm bộ trở tay muốn đưa Nô Nhi đến quan phủ. Lúc này, từ góc tường có một người đi ra, là tên thư sinh vừa rồi, y phục cũng đổi thành đồ của khất cái rách nát . Hắn cúi đầu đi tới, mãi đến khi tới trước mặt Dịch Cẩn Ninh mới ngẩng đầu, khuôn mặt đỏ bừng nói: “Vị cô nương này, chuyện không liên quan đến Nô Nhi, tất cả đều là người làm ca ca ta đây sai! Nàng còn nhỏ, ngươi đại nhân đại lượng, đừng so đo với nàng được không?”
“Chậc, ca ca ngươi đã trở lại, muốn đến thay thế hắn sao?”
Tuy Dịch Cẩn Ninh có hứng thú, song tay vẫn khoanh trước ngực. Tiểu Đào trốn sau lưng nàng không ngừng bật cười. Không ngờ tiểu thư trêu cợt người khác lại lưu loát như vậy.
“Vậy thì được, ngươi nói không cho ta đưa hắn vào đại lao, vậy ngươi đi! Song nói đi nói lại, nếu ngươi vào đại lao, đệ đệ ngươi không có ai chăm lo rồi, nếu hắn lo lắng cho ngươi, lại đói ba bốn ngày, sớm muộn gì cũng đi gặp Diêm Vương thôi!”
Nô Nhi chớp đôi mắt to, vội vàng kéo ca ca: “Huynh không thể đi, nếu huynh đi, muội… muội liền ba ngày không ăn cơm, lại đói tiếp. Dù sao mẹ cũng mất rồi, muội đã muốn theo bà từ trước. Nếu như ngay cả huynh cũng rời khỏi muội, muội sống còn có ý nghĩa gì!”
“Hả…” Dịch Cẩn Ninh suýt bị lời này làm sặc, tiểu khất cái này quả thật là nhân tiểu quỷ đại*, nói lời doạ người như vậy. Xem ca ca hắn cũng bị hù doạ rồi. (nhân tiểu quỷ đại ý chỉ người thì nhỏ (tuổi) nhưng lại tinh ranh, tinh khôn hoặc phá phách, nghịch ngợm, đôi khi là còn nhỏ nhưng cố ý tỏ ra hoặc nói những câu già dặn.)
Tiểu khất cái Nô Nhi quay đầu lại, không biết từ khi nào trong mắt đong đầy nước mắt: “Tỷ tỷ, cầu xin tỷ thương xót, đừng bắt ca ca đến đại lao. Ta dập đầu xin tỷ!” Nói xong hắn quỳ xuống, dập đầu mấy cái vang lên âm thanh
Hai huynh đệ này đúng là huynh có tình đệ có nghĩa, tuy Nô Nhi nhỏ tuổi nói không muốn để ca ca hắn ngồi đại lao, nhưng không thấy hắn nói muốn ngồi đại lao thay ca ca. Đủ thấy hắn là người có mắt, biết mình sẽ không làm khó bọn họ, cũng đạt được lợi ích.
Dịch Cẩn Ninh suy nghĩ một chút, dù sao hai huynh đệ này cũng đáng thương, bên ngoài không có người thân chăm sóc, có thể đưa về Tướng phủ. Nàng hắng giọng nói với ca ca: “Nếu đã có tình có nghĩa như vậy, ta cũng không làm khó dễ các ngươi nữa. Tới Tướng phủ làm hạ nhân của ta đi, ta đảm bảo sẽ để các ngươi được ăn thịt uống rượu. Như thế nào?”
“Không được!” Ca ca không chút nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt: “Ta không thể bán thân làm nô, ta còn muốn đến thành Thôi Châu tìm muội muội thất lạc nhiều năm!”
Hắn nhìn vào mắt Nô Nhi, tiếp tục nói: “Nếu không phải vì Nô Nhi, ta đã đi từ lâu rồi!”
Nô Nhi ở bên cạnh cũng khóc xin: “Tỷ tỷ tốt bụng, ca ca còn muốn đi tìm muội muội hắn. Ta… Ta nguyện ý bán mình làm nô, làm trâu làm ngựa cho tỷ. Chỉ cần tỷ thả ca ca, muốn ta làm gì ta đèu nguyện ý.”
“Không được!” Không chút suy nghĩ, ca ca rống to một tiếng, suýt chút nữa làm Dịch Cẩn Ninh điếc tai. Sau khi hắn phát hiện âm thanh mình quá lớn, liền giảm bớt âm lượng: “Thật xin lỗi, từ nhỏ Nô Nhi đã ở cạnh ta. Nàng…”
“Không sao, hắn cũng được!” Dịch Cẩn Ninh cắt ngang hắn: “Yên tâm, ngươi chỉ cần an tâm đi tìm muội muội ngươi. Nô Nhi để ta chăm sóc, ngươi đừng cho rằng ta không phân phải trái! Vào Tướng phủ cũng không ăn ngươi, lo lắng cái gì?”
“Ta cho là…” Ca ca nói thầm: “Bán mình làm nô cả đời sẽ làm nô, lần này cứ vậy bị trói buộc cả đời, không bằng làm tên khất cái, tiêu diêu tự tại!”
Phụt! Tiểu Đào vui vẻ, cười ha ha nói: “Xem ngươi căng thẳng kìa, tiểu thư chúng ta là người rất tốt. Bảo ngươi vào Tướng phủ chỉ là muốn cho ngươi một chỗ an thân, không cần dùng chút mánh khoé lén lút này nữa!”
“A, thì ra vậy! Ta còn tưởng…”
“Ngươi còn tưởng rằng tiểu thư của chúng ta muốn đệ đệ ngươi làm trâu làm ngựa cả đời sao?” Tiểu Đào cười hì hì kéo Nô Nhi qua: “Yên tâm, sẽ không, tiểu thư của chúng ta tốt như vậy cơ mà!”
Dịch Cẩn Ninh lên xe ngựa, nói với Nô Nhi: “Được rồi, mau nói tạm biệt với ca ca ngươi đi, sau đó về phủ. Nhìn ngươi thật bẩn!”
Dáng vẻ Nô Nhi lúc này như nhận được kho báu, vui vẻ nói tạm biệt ca ca: “Ca ca, huynh yên tâm đi tìm tỷ tỷ, nếu sau này có tin tức thì đến Tướng phủ tìm muội!” Từ trước đến nay ca ca vẫn luôn ở bên nàng, mặc dù hắn không nói nhưng trong lòng luôn vướng bận một người, lưu lại đây vì nàng. Bây giờ ca ca có thể yên tâm đi tìm thân muội muội rồi. Nàng vui mừng nhảy nhót.
“Ừ, Nô Nhi đi đi. Phải nghe lời vị tỷ tỷ này, không được nhớ ca ca!” Ca ca ôm Nô Nhi lên xe ngựa, lại nói: “Ngươi phải ngoan ngoãn, chớ ăn trộm nữa…”
Câu nói kế tiếp, hắn nghẹn ngào nói không thành câu. Xe ngựa chậm rãi đi ra ngõ nhỏ, hắn ngẩng đầu lên nhìn trời. Nô Nhi có người chăm sóc, thật tốt! Hắn có thể không lo lắng đi tìm thân muội muội thất lạc nhiều năm. Thở dài, hắn xoay người đi về hướng ngược lại. Ánh nắng chiều hắt xuống kéo bóng hắn thành một vệt dài.
Trên xe ngựa, Dịch Cẩn Ninh rót cho Nô Nhi một ly trà hỏi: “Nô Nhi, ca ca ngươi học thủ pháp vừa rồi ở đâu vậy?” Đột nhiên nàng nghĩ nếu Nô Nhi cũng có một tay như vậy, có phải lúc đối phó với Dịch Cẩn An sẽ dễ dàng hơn nhiều hay không!
“A, tỷ tỷ nói thủ pháp gì của ca ca?” Nô Nhi ra sức suy nghĩ, chảy nước miếng nhìn điểm tâm trên khay trà.
Dịch Cẩn Ninh đưa cho hắn một miếng điểm tâm: “Ăn đi, nhìn ngươi đói kìa.”
Nô Nhi nhận điểm tâm, liếc Dịch Cẩn Ninh một cái rồi mới cắn, hắn ăn xong lau miệng nói: “Tỷ tỷ, thật ra thì đây cũng chẳng phải thủ pháp cao siêu gì của chúng ta, chỉ là dời đi sự chú của người khác, sau đó nhanh chóng lấy đồ trên người người khác xuống. Trước kia ta hay làm những chuyện như vậy, nhưng ca ca không đồng ý, ta…"
"Ngươi nói là thủ pháp dời đi lực chú ý rồi sau đó lấy đồ thật nhanh? Tốc độ đó thật nhanh!” Dịch Cẩn Ninh giật mình.
Người trong xe trò chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười. Lão Hồ nghe thấy cũng nhếch môi cười, đã rất lâu rồi không thấy nhị tiểu thư cười vui vẻ như vậy. Ông ghìm chặt dây cương, quất mạnh một roi lên lưng ngựa, con ngựa nhanh chóng chạy đi. Cả chiếc xe ngựa chìm trong sắc trời chiều, thoạt nhìn phương xa ánh lên những tia nắng màu vàng rực rỡ chói mắt.
- Hết chương 25 -

Chương 24: Ai tung tin đồn nhảm

10:37 AM Thêm bình luận
Kênh Đại Việt - Nữ tử kia thấy Dịch Cẩn Ninh định rời đi, lập tức xông lên kéo Tiểu Đào lại: “Chèn ép người rồi muốn đi? Không được đi! Nói rõ ràng cho ta, nhìn ai đau mắt hột?”
Tiểu Đào bị kéo, bất đắc dĩ nhìn Dịch Cẩn Ninh. Dịch Cẩn Ninh đành nói: “Ngươi muốn như thế nào?”
“Ta muốn nàng nói xin lỗi ta!” Nữ tử kia khí thế hung dữ, lôi kéo tay Tiểu Đào không buông.
Tiểu Đào đành thoả hiệp: “Được được, nhìn ngài không đau mắt hột. \Nô tỳ nói sai rồi, ngài đại nhân đại lượng để chúng ta đi đi!”

Lúc này, Cố Thải Thi đi tới, vẻ mặt điềm đạm: “Lạc Nhi, đừng náo loạn, để các nàng ấy đi đi. Đừng chấp nhặt với con gái của kỹ nữ và một ả nha hoàn, hạ thấp thân phận của mình!”
Con gái của kỹ nữ? Ai tung tin đồn nhảm này? Dịch Cẩn Ninh hoài nghi bản thân mình nghe nhầm, đáy mắt loé tia sáng lạnh, lại dùng giọng điệu thăm dò hỏi: “Ngươi vừa nói ai là con gái của kỹ nữ? Ngươi có biết vu oan con gái Tướng Gia là tội lớn không? Ồn ào đến Đại Lý Tự ai cũng đừng mong có trái ngon để ăn!”
“Đại Lý Tự? Chẳng nhẽ ngươi không biết ông nội ta chính là Trung Thừa Ngự Sử sao, ông nói một câu với Đại Lý Tự còn không phải chuyện đơn giản?” Cố Thải Thi cười nói: “Ngươi cho rằng ngươi có thể giấu diếm chuyện này bao lâu? Cả Cẩm Thành này đã sớm ồn ào truyền tai nhau rồi, hiện tại cả Cẩm Thành đều biết chuyện song xu Cẩm Thành các ngươi là con gái của kỹ nữ! Kiện ta? Nhiều người nói chuyện này như vậy sao ngươi không kiện đi?” Cố Thải Thi trợn to hai mắt, hùng hổ doạ người, gằn từng tiếng đâm thẳng vào lòng Dịch Cẩn Ninh.
Là ai, là người nào tung tin đồn nhảm? Tại sao cả Cẩm Thành đều biết? Dịch Cẩn Ninh ôm đầu, nàng cảm giác rất nhiều ánh mắt đang nhìn nàng, tràn ngập khinh bỉ, nàng càng thêm nhức đầu.
“Tiểu Đào, chúng ta trở về thôi!” Nàng thật không ở đây được nữa, nàng phải về tìm hiểu rõ. Nếu lời Cố Thải Thi là sự thật, như thế rất có khả năng trong Tướng phủ có quỷ. Rốt cuộc là kẻ nào có lá gan to như vậy, ngay cả loại việc như này cũng dám tung tin đồn nhảm? Trong lòng nàng thầm tính toán những người khả nghi, nhưng không thể phát hiện là ai có khả năng làm như vậy.
Nàng khoác áo choàng, vội vàng lên xe ngựa, Dịch Cẩn Ninh càng nghĩ càng sợ hãi. Chuyện truyền ra khi nào? Có lẽ truyền ra chưa được lâu lắm, nếu là truyền ra ngày hôm qua thì nàng và tỷ tỷ sẽ không thể biểu diễn tài năng, được Hoàng thượng khen ngợi được. Nếu là mới truyền ra trong hôm nay, vậy tại sao lại truyền đi nhanh như vậy, toàn bộ Cẩm Thành đều biết?
Tiểu Đào thấy nàng nhíu mày cũng lo lắng không thôi. Nàng an ủi: “Tiểu thư, họ chỉ nói hươu nói vượn thôi, chúng ta đừng đế ý!”
“Không, không, Tiểu Đào. Ngươi không nghe thấy sao, cả Cẩm Thành đều biết chuyện này. Ngươi nói xem là ai trong Tướng phủ làm chuyện xấu, là ai bôi nhọ tỷ muội chúng ta?” Dịch Cẩn Ninh nâng trán, dựa lưng vào thành xe, khẽ thở dài.
Khi Tam di nương gả vào Dịch gia, rõ ràng là một cô nương thanh bạch, ngay cả Hoàng thượng cũng biết đến. Các tiểu thiếp của Dịch Trường Hoa lại càng không cần nhắc đến, đều đã hơi lớn tuổi, những việc như này bọn họ còn khinh thường làm. Trong Tướng phủ người có khả năng bôi nhọ tỷ muội nàng nhất chính là tứ di nương và Dịch Cẩn Dung. Nhưng tứ di nương tự nhiên biết chừng mực, hẳn sẽ không làm những chuyện liên luỵ đến Tướng phủ. Cho nên, còn lại chỉ có…
Trong mắt Dịch Cẩn Ninh chợt loé tia sáng lạnh. Dịch Cẩn Dung này quả là đồ ngu ngốc, chẳng lẽ nàng không biết làm như vậy bản thân cũng sẽ bị bôi nhọ theo sao?
Xe ngựa chạy nhanh chợt hơi dừng lại.
“Chuyện gì vậy?” Dịch Cẩn Ninh vén rèm hỏi phu xe.
Phu xe là một đại thúc trung niên lão luyện, ông cung kính nói: “Nhị tiểu thư, có người nằm giữa đường!”
“Đi xuống nhìn thử xem.” Dịch Cẩn Ninh tự nói với mình không thể làm người lương thiện, nhưng sau khi nhìn thấy thân hình nhỏ yếu lại không kìm được đồng tình.
Phu xe đỡ người nằm trên đất dậy, thăm dò hơi thở. Thấy hắn xanh xao vàng vọt, y phục trên người rách nát, liền nói: “Là một tiểu khất cái, còn thở, có lẽ là đói.”
“Hồ thúc, ông qua đây, cầm chút nước và lương khô đưa cho hắn đi.” Tiểu Đào gọi lão Hồ, trong tay cầm ít lương khô và một túi nước. Lão Hồ nhận, bón cho hắn ít nước. Sau khi tiểu khất cái uống nước thì tỉnh lại, hắn đảo đôi mắt gian xảo, liếc nhìn lương khô trong tay lão Hồ, rồi đoạt lấy há mồm ăn ngấu ăn nghiến.
Lão Hồ cũng là người hiền lành, thấy hắn ăn như vậy thì sợ bị nghẹn. Ông vỗ vỗ lưng, đưa túi nước cho hắn: “Ăn chậm thôi, uống ngụm nước trước đã.”
Tiểu khất cái ăn xong trở nên hoạt bát hơn nhiều, hắn giương mắt nhìn Dịch Cẩn Ninh: “Cảm ơn ngài đã cứu ta, nói cho ta biết tên ngài đi, sau này ta sẽ báo đáp ngài!” Hắn nói rất chân thành, trên khuôn mặt dơ bẩn là một đôi mắt to cực kỳ sáng, lúc hắn nói trong mắt tràn đầy kiên định.
“Việc nhỏ thôi, tiểu thư nhà ta không cần ngươi báo đáp.” Tiểu Đào cười hì hì đưa cho hắn một hà bao bình thường: “Số tiền này cho ngươi, nhìn ngươi cũng không nhỏ, sau này đi tìm việc gì làm tự lực cánh sinh đi.”
Tiểu khất cái siết chặt hà bao trong tay, trong đôi mắt quật cường xuất hiện nước mắt: “Sau khi mẹ ta chết, không có ai nói chuyện dịu dàng như vậy với ta nữa.”
Hắn dùng tay áo bẩn thỉu lau nước mắt loạn xạ, nhìn Dịch Cẩn Ninh trên xe nói: “Vị tỷ tỷ này, tỷ là người tốt, nhất định ta sẽ báo đáp ân tình của tỷ. Xem như tỷ không nói cho ta biết tỷ là ai, nhưng ta có thể tự mình điều tra. Tên ta là Nô Nhi, là một cô nhi không cha không mẹ. Sau này tỷ tỷ có chuyện gì cần ta giúp, ta tuyệt không chối từ.”
Ha! Tiểu Đào vui vẻ nở nụ cười: “Một tiểu khất cái như ngươi điều tra như nào? Ngay cả chuyện ấm no cũng không giải quyết được!”
“Ta nói có thể là có thể, cứ chờ xem. Ba ngày, ba ngày sau ta sẽ tra ra thân phận của ngươi!” Tiểu khất cái lau vết bẩn trên mặt hắn, để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại.
Dịch Cẩn Ninh cười híp mắt: “Hả? Trong vòng ba ngày ngươi có thể tra ra thân phận của ta ư? Nếu ngươi theo dõi chúng ta, vậy không phải dễ dàng rồi à?”
“Ta không cần theo dõi tỷ, tỷ cứ đi đi.” Tiểu khất cái lại xoa mặt bên kia một cái, thầm rủa một tiếng: “Bẩn rồi!”
Lại lau thêm cái nữa, cả khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu khất cái tên Nô Nhi đều lộ ra ngoài. Nhìn kỹ thì thấy là một đứa nhỏ thanh tú. Nếu không phải ăn mặc hơi rách nát thì thật đúng là một đứa nhỏ tuấn tú.
Dịch Cẩn Ninh nhìn dáng vẻ quật cường của hắn liền vui vẻ: “Nô Nhi đúng không, ngươi bao tuổi rồi?”
“Qua hai ngày nữa là tròn mười hai tuổi!” Nô Nhi dẩu cái miệng nhỏ nhắn, chống nạnh nói: “Ta lớn rồi, nhưng mấy lão già trong ngôi miếu đổ nát đó cứ nói ta là con nít, còn cướp bánh màn thầu của ta ăn. Sau này ta tuyệt đối không bị bắt nạt nữa, mẹ ta nói lớn lên phải bảo vệ mình thật tốt.”
“Được rồi, Nô Nhi!” Dịch Cẩn Ninh cười cười, tên tiểu khất cái này thật thú vị, không kìm được muốn trêu hắn: “Ta là nhị tiểu thư Tướng phủ, tên ta là Dịch Cẩn Ninh. Nếu như ngươi thực sự muốn báo đáp ta thì đến Tướng phủ tìm ta.”
Nàng chống má, cau mày nhìn hắn: “Ừm, nhìn ngươi nhỏ vậy làm gia đinh vẩy nước quét nhà chắc là có thể!”
Ai ngờ, lời vừa ra khỏi miệng, tiểu khất cái liền giậm chân giận dữ: “Cái gì, tỷ chính là nhị tiểu thư Tướng phủ? Một trong song xu Cẩm Thành trong truyền thuyết?”
Tiểu Đào nghe lời này, cảm thấy vui vẻ: “Hả? Sao ngươi biết?” Xem ra danh tiếng của Tiểu thư đã vang dội Cẩm Thành rồi, đến tên ăn xin cũng biết cơ đấy.
“Chuyện này còn không phải nghe người ta nói sao, ta còn nghe nói song xu Cẩm Thành là con gái kỹ nữ!” Tiểu khất cái đắc ý liền buột miệng, hoàn toàn quên mất đương sự đang ở ngay trước mắt.
Mấy người nghe thấy sắc mặt đều chuyển màu xanh trắng, ngay cả tên ăn xin cũng biết lời đồn này?
“Tiểu đệ đệ, ngươi nghe ai nói chuyện này?” Dịch Cẩn Ninh vỗ ngực, nàng cho rằng chuyện này có thể sẽ chuyển biến, không ngờ lại truyền nhanh như vậy.
Tiểu khất cái thấy vị tỷ tỷ trên xe đưa tay vỗ ngực, nét mặt khổ sở, biết mình nhanh mồm nhanh miệng. Vội nói: “Thật xin lỗi, không phải ta cố ý! Chuyện này là ta nghe khách nhân ở quán trà nói, còn có một vài người trong ngôi miếu đổ nát cũng nói như vậy, nên cho rằng đó là sự thật! Thật xin lỗi, ta thật đáng chết!” Nói xong, tự cho mình một cái bạt tai, nói chuyện xấu gì trước mặt ân nhân không nói lại nói nàng là con gái của kỹ nữ. Đáng đánh, nói xong lại đánh tiếp vào miệng một cái nữa thật vang dội.
“Không sao, không trách ngươi!” Đầu Dịch Cẩn Ninh lại âm ỷ đau, nói với lão Hồ: “Chúng ta về phủ thôi!” Lão Hồ điều khiển xe, xe ngựa lăn bánh chạy nhanh đi.
Nô Nhi nhìn xe ngựa đi xa, hai mắt thất thần. Hắn lúc có lúc không vuốt ve hà bao trong tay, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
- Hết chương 24 -

Chương 23: Nàng dâu Văn Gia

10:37 AM Thêm bình luận
Kênh Đại Việt - Các màn trình diễn sau có vẻ không hấp dẫn lắm, Dịch Cẩn Dung phẫn hận nhìn hai tỷ muội song sinh đi từ trên đài xuống, hàm răng nghiến vào nhau vang lên tiếng kèn kẹt. Vốn nàng muốn biểu diễn một tay hoạ kỹ, lại bị Dịch Cẩn Ninh phối hợp với múa tranh đoạt danh tiếng, hoạ kỹ cuả nàng cứ như thế không thể biểu hiện được tài hoa. Nàng lên đài tuỳ tiện vẽ bức tranh, nhận được không ít tiếng vỗ tay, trong lòng mới dễ chịu hơn một chút


Thưởng hà yến lần này cử hành tương đối thành công, Hoàng thượng chọn một vài người có tài, cũng vì người trẻ tuổi tác hợp vài cuộc hôn nhân, trong lòng ông rất vui vẻ.
Thưởng hà yến vừa kết thúc, Dịch Cẩn Ninh không thể chờ thêm nữa lập tức rời chỗ, Dịch Cẩn An đuổi tới. Hai tỷ muội đi song song, Dịch Cẩn Anh quay đầu nói: “Mặc dù muội muội đã lâu không cùng tỷ luyện đàn khiêu vũ, nhưng vẫn có thể bắt kịp tiết tấu của tỷ, khá lắm!”
Dịch Cẩn Ninh mỉm cười, đôi mắt phượng xinh đẹp không chớp nhìn tỷ tỷ mình, chậm rãi mở miệng: “Tỷ tỷ, chúc mừng tỷ, lập tức làm Huyền Phi rồi!”
Đang nói chuyện, Huyền Vương đi tới đối diện, cạnh hắn còn có Mạc Dật Hiên thừa kế Quận Vương. Huyền Vương tà mị cười, suýt chút nữa làm đau mắt Dịch Cẩn An.
“Vương Gia cát tường, Quận Vương cát tường!” Hai người nhẹ nhàng cúi đầu.
“Đứng lên đi.” Trong mắt Quận Vương mang theo dò hỏi, nói: “Ngươi là muội muội, còn nàng là tỷ tỷ? Chính xác!”
Dịch Cẩn Ninh âm thầm cắn răng, thu lại hận ý trong mắt, khẽ gật đầu tỏ ý đáp lời, không muốn nhiều lời với hắn. Kiếp trước, thiếu chút nữa người này trở thành phu quân nàng, cưỡng bức nàng còn hại nàng bị bỏ, đời này nàng sẽ không để hắn được yên!
Đầu có chút đau, nàng kéo Tiểu Đào rời đi cực nhanh, Huyền Vương lại chặn lối đi. Dịch Cẩn An khẽ cười đi tới, một tay giữ chặt nàng: “Muội muội làm gì mà đi vội vậy? Hại vị quý nhân cũng sẽ không ăn thịt muội!”
“Vương Gia, xin tự trọng!” Dịch Cẩn Ninh hận không thể cho hắn một bạt tai, Huyền Vương này tự cho là phong lưu, kỳ thực là đồ háo sắc. Bình thường tự cho mình là đúng, cho rằng nữ nhân nào cũng là người dung tục muốn bò lên người hắn?
Huyền Vương bị khiển trách có phần mất tự nhiên, nhưng vẫn lui ra để nàng đi. Dịch Cẩn An thấy nàng khăng khăng muốn đi, đành phải đi theo. Mạc Dật Hiên nhìn hai người, ánh mắt trở nên thâm trầm. Hai tỷ muội này, thú vị!
Trở lại Tướng phủ ngủ một giấc thật ngon, Dịch Cẩn Ninh cảm thấy đầu không còn đau nữa. Sáng sớm ngày hôm sau cửa Tướng phủ chật đầy người, đều là tới cầu hôn. Lễ vật lớn nhỏ chất đầy toàn bộ phòng khách, Dịch Trường Hoa híp mắt tính toán, nghĩ xem Dịch Cẩn Ninh gả cho ai thì có lợi hơn.
Dịch Cẩn Ninh nhận được tin tức này lúc đang dùng bữa sáng, nàng lập tức bỏ lại bát đũa. Một đường vội vã đi tới phòng khách, xô đổ toàn bộ lễ vật trong phòng xuống đất.
“Ta không gả!” Bỏ lại một câu rồi nhanh chóng rời đi, một sảnh đầy người ù ù cạc cạc.
Dịch Trường Hoa đứng dậy nói lời xin lỗi với các vị khách, lễ phép uyển chuyển cự tuyệt lời cầu hôn của những người này: “Ninh Nhi còn nhỏ, chờ thêm thời gian nữa rồi lại nói!” Ông vừa nghĩ một hồi, cảm thấy Dịch Cẩn Ninh có khả năng được Hoàng gia để mắt tới. So với Hoàng gia, ông không thèm để những người này vào mắt.
Nhiều ngày nay tâm tình ông tốt lên không ít, xong xuôi chuyện Hoàng thượng giao phó, tỷ muội Tướng phủ cũng rất toả sáng trong thưởng hà yến. Ông đánh giá tiếp theo, nhanh thôi, cũng sắp đến lúc mình thăng chức rồi.
Dịch Cẩn Ninh trở về viện, phiền lòng nôn nóng khoác áo choàng lên, gọi Tiểu Đào ra cửa. Tiểu Đào thay đổi xiêm y cho nàng, rất vui mừng đi theo nàng. Nói đến ra cửa, kỳ thực vui vẻ nhất là nàng. Nàng hoài niệm gánh hát Bang Đức, nàng muốn ăn bánh nướng Lục thị, nàng còn nhớ kẹo hồ lô kia trong chua có ngọt…
Trên đường người đến người đi, Dịch Cẩn Ninh dắt tay áo Tiểu Đào, chỉ sợ nàng vì tham ăn mà lạc mất mình. Đi tới trước một cửa hàng ngọc, Dịch Cẩn Ninh muốn chọn vài món trang sức bằng ngọc, nàng cởi áo choàng đưa Tiểu Đào, sau đó đi vào.
Ai ngờ vừa đi vào đã gặp người quen trong kiếp trước. Nàng ấy tên Cố Thải Thi, là cháu gái của Trung Thừa Ngự Sử. Dịch Cẩn Ninh nhớ kiếp trước khi nàng ấy gả cho nhị công tử phủ An Dật Hầu, không biết kiếp này nàng ấy có thể giống trước gả vào Hầu phủ hay không.
“Ơ, ta tưởng là ai chứ, thì ra là tiểu thư Tướng phủ! Vị này là tỷ tỷ hay là muội muội đây?” Cố Thải Thi cầm một vòng ngọc trong tay, quay về phía Dịch Cẩn Ninh cười rộ lên nói.
“Ta là tỷ tỷ hay muội muội thì mắc mớ gì đến ngươi?” Dịch Cẩn Ninh mang theo Tiểu Đào đi thẳng vào bên trong cửa hàng ngọc, để lại cho Cố Thải Thi một bóng lưng.
Tiểu Đào nói thầm bên tai nàng: “Tiểu thư, lúc ngài đang biểu diễn nên không nghe thấy chuyện Trịnh Khang và nhị tiểu thư phủ An Dật Hầu bị xử phạt, nhưng em biết! Nghe nói gã Trịnh Khang đó suýt bị An Dật Hầu hặt đứt hai chân, còn nhị tiểu thư Văn Dao cũng bị giam. Tiểu thư, người nói xem cái này có phải gọi là báo ứng xác đáng không?”
Tay Dịch Cẩn Ninh chọc ót nàng, cười nói: “Ngươi đấy, ngay cả những chuyện bát nháo này cũng mò mẫm quan tâm!”
Lúc này, lại một người nữa bước vào cửa hàng, cũng là một nữ nhân tâm địa xấu xa. Nàng ta vừa đến lập tức hừ lạnh với Dịch Cẩn Ninh, sau đó là chúc mừng Cố Thải Thi: “Chúc mừng tỷ, Thải Thi, tương lai gả vào Hầu phủ cũng đừng quên tỷ muội ngày xưa!”
“Hả, ta có đắc tội với nàng ta sao?” Dịch Cẩn Ninh quay đầu nhìn cô gái kia, bình tĩnh hỏi Tiểu Đào.
Tiểu Đào ôm đầu tiểu thư xoay về phía mình, cười hì hì nói: “Tiểu thư, người đừng để ý tới những người như vậy, nhìn nàng ta sẽ đau mắt hột, vẫn là nhìn Tiểu Đào đi!”
Tiếng nói không lớn không nhỏ vừa vặn bị cô gái kia nghe thấy, nàng ta vọt vào phòng trong tức giận nói: “Nói lại lần nữa xem, ngươi nói nhìn ai đau mắt hột?”
Lại là một cô nương dễ kích động, Dịch Cẩn Ninh lắc đầu không để ý đến loại người cố tình gây sự này: “Tiểu Đào, chúng ta đi thôi!”
“Hừ, cho rằng nổi danh trong thưởng hà yến thì rất giỏi sao? Tới cửa cầu hôn còn không phải một vài gia đình nhỏ, không giống như Thải Thi tỷ tỷ, một khúc “Phượng cầu Hoàng” đã được nhị thiếu gia An Hầu phủ coi trọng!”
Văn Thiên Tường thật sự đến Trung Thừa phủ cầu hôn? Dịch Cẩn Ninh bị tin tức này kinh động, bước chân nàng không ổn lảo đảo về phía sau một bước, vịn vào bàn nói với Cố Thải Thi: “Nàng ta nói thật không?”
Nếu thật như vậy, thế thì vận mệnh của mình có thể thay đổi hay không? Nàng nhớ rõ kiếp trước Cố Thải Thi gả vào Hầu phủ không lâu thì bị treo cổ trong sân mình, tử trạng cực kỳ đáng sợ. Nghe nói nàng bị chính trượng phu mình ghìm chết treo lên, treo một ngày một đêm mới bị phát hiện. Chẳng lẽ mình cũng không cách nào thoát khỏi số phận kiếp trước? Đột nhiên nàng cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, nàng ôm chặt thân thể mình, đôi môi phát run nói với Tiểu Đào: “Chúng ta trở về đi thôi!”
Nếu ở lại, nàng khó bảo toàn sẽ không nói cho Cố Thải Thi vận mệnh bi thảm của nàng, khó bảo toàn sẽ không giống như nổi điên chạy đến phủ Xương Ấp Hầu giết người. Nàng sợ!! Vận mệnh của con dâu Văn Gia là một cái kết bi thảm trong lòng nàng, nếu vận mệnh mình lại tái diễn lại một lần, nàng thật không biết nên chống đỡ như thế nào.
Không, nàng không thể chịu thua, tuyệt không thể! Âm thầm cắn răng, nàng đã thề, nhất định sẽ “báo đáp” thật tốt những người đã làm tổn thương nàng. Không phải vận mệnh con dâu Văn Gia vẫn chưa thê thảm như vậy sao? Nếu thật như kiếp trước, nàng cũng phải giúp Cố Thải Thi thay đổi, nhất định sẽ thay đổi!
Trong đôi mắt nàng lấp lánh ánh sáng lạnh, Dịch Cẩn An và Chương Dẫn Giác, còn có Mạc Dật Hiên, một người cũng đừng mong chạy thoát!
- Hết chương 23 -

Chương 22: Phong hoa tuyệt đại

10:36 AM Thêm bình luận
Kênh Đại Việt - Thưởng hà yến được đặt tên là thưởng hà, kỳ thực tiên Hoàng hậu Mông thị là người đầu tiên đề xuất, ước nguyện ban đầu của bà là vì tác hợp cho một tỷ muội của mình cùng hữu tình lang. Từ đó về sau, hàng năm vào thời điểm này đều tổ chức thưởng hà yến một lần, thứ nhất là để triều đình chọn lựa một vài nhân tài giữa các quý tộc, đệ tử trẻ tuổi; thứ hai là vì tiếp tục ý nghĩa chân chính của thưởng hà yến, tác hợp người hữu tình.
Đế Hậu vì thưởng hà yến này mà hao tổn rất nhiều tâm trí, hình thức luôn biến đổi không ngừng, nhưng mục đích từ trước đến nay đều không đổi. Đế Hậu tình thâm, từ năm năm trước Hoàng hậu tạ thế, Hoàng thượng càng coi trọng thưởng hà yến, việc tổ chức thưởng hà yến cũng thêm một phần ý nghĩa đó là tưởng niệm. Trước kia ông không thường tham dự yến hội như thế này, đều là do một tay Hoàng hậu xử lý lo liệu. Bây giờ, ông nhớ kỹ tiên Hậu là tốt, mặc dù không phải đích thân ông lo liệu nhưng lần nào cũng đều tham dự. Dùng việc này để luôn nhắc nhở mình tiên Hoàng hậu đã từng là thê tử hiền lương thục đức đến cỡ nào, bà đã trợ giúp mình như nào.

Bữa tiệc như này, trong tình huống bình thường các quan chức hoặc đại thương hộ địa phương đều sẽ được mời. Chỉ là, người tới đều là phu nhân và con cái của họ, bản thân họ không thể tới, bởi vì tới cũng không có chuyện để làm. Cho nên, một nhà phủ Thừa Tướng trừ số tuổi quá lớn và quá nhỏ là không thể tới ra, Dịch Trường Hoa cũng chỉ có thể đợi ở trong nhà.
Lúc Dịch Cẩn Ninh mang theo Tiểu Đào xuất hiện tại bữa tiệc, mọi người đến đã gần đông đủ. Đích mẫu An Mộng Nhi thấy nàng, cười vẫy tay với nàng, nàng lập tức ngồi cạnh đích mẫu.
“Mới vừa rồi con đi nơi nào vậy, sao lâu như thế mới trở về? Làm mẫu thân lo lắng muốn chết!!” Đích mẫu hoà ái lôi kéo tay nàng trách cứ: “Tỷ tỷ con đâu??”
“Tỷ tỷ đi…”
Lời còn chưa nói ra, một âm thanh ngọt ngào truyền đến: “Đây chính là Ninh Nhi đi!”
Dịch Cẩn Ninh nhìn về nơi phát ra âm thanh, ngồi một bên An Mộng Nhi là phu nhân Xương Ấp Hầu – Lam thị, bà ta và An Mộng Nhi là bạn chơi hồi nhỏ, từ sau khi hai người xuất giá thì không còn liên lạc bao nhiêu nữa. Lúc này, bà ta đang cười khúc khích nhìn nàng.
Nàng vội vàng cười đứng dậy làm lễ ra mắt, nhưng đáy lòng lại như có vô số con trùng đang bò: “Phu nhân khoẻ!!”
Con người Lam thị không hề đơn giản như biểu hiện bên ngoài, bà ta cũng là một người hung ác. Rất nhiều người bị âm thanh ngọt ngào và khuôn mặt tươi cười từ ái của bà ta mê hoặc, cũng bao gồm cả nàng trong kiếp trước. Cả đời nàng cũng không quên được tất cả những gì bà mẹ chồng này đã làm với nàng trong kiếp trước. Năm đó một câu gà mẹ không đẻ trứng và những lời nói khó có thể lọt tai vẫn còn ong ong vang vọng bên tai nàng, bảo nàng sao có thể quên?
Dịch Cẩn Ninh cười cười, thu lại hận ý nơi đáy mắt. Chờ xem, sớm muộn gì nàng cũng trừng trị bà ta!!
“Sao phu nhân biết tiểu nữ là Ninh Nhi? Dáng dấp tiểu nữ và tỷ tỷ khá giống nhau đấy!!” Dịch Cẩn Ninh sắp xếp tâm tình ổn thoả, khuôn mặt dịu ngoan nói với Lam thị, còn mang theo vài phần nghịch ngợm khiến Lam thị thấy thật là thích.
Lam thị cười yếu ớt kéo tay nàng qua vỗ nhẹ nói: “Muốn nói ta nhận ra, kỳ thực ta không biết phân biệt tỷ muội các ngươi như thế nào, nhưng không phải mẫu thân ngươi mới vừa gọi ngươi đấy sao!!” Bà ta từng thấy hai tỷ muội Dịch Cẩn Ninh trong lễ cập kê. Cho nên, bà ta liền nhận định tỷ tỷ làm con dâu ngay tại chỗ.
Mấy người đang chuyện trò bên này, Dịch Cẩn An cũng đi tới, híp mắt nhìn Dịch Cẩn Ninh. Vừa định lên tiếng chào hỏi mẫu thân và mẹ chồng tương lai, lại nghe được một giọng vịt đực the thé vang lên: “Hoàng thượng giá lâm, Thái tử đến, Dao Phi nương nương đến, Huyền Vương đến!”
“Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Thái tử, nương nương thiên thuế, Huyền Vương cát tường!” Mọi người rối rít quỳ xuống đất thỉnh an.
“Bình thân!” Âm thanh Hoàng đế uy nghiêm vang lên trên đỉnh đầu mọi người, mọi người cảm tạ long ân, ngồi vào chỗ của mình.
Hoàng thượng ngồi vị trí đầu tiên, Thái tử và Dao Phi phân sang ngồi hai bên, Huyền Vương phe phẩy Ngọc Cốt phiến ngồi bên dưới cách Thái tử không xa.
Thưởng hà yến chính thức bắt đầu. Vẫn giống mọi lần, công công bên người Hoàng thượng chuẩn bị sẵn giấy rút thăm, trước tiên mỗi nhà một nhóm, rút được theo thứ tự thì phái ra người đại biểu trong phủ lên đài biểu diễn. Có thể biểu diễn thứ mình am hiểu, vô luận cầm kỳ thư hoạ thi từ ca phú hoặc là thêu thùa nhảy múa. Sau khi xem kết quả biểu diễn Hoàng thượng lại từ trong những người xuất chúng tiến hành sàng lọc lần thứ hai, vì triều đình chọn lựa tạo nhân tài. Dĩ nhiên, nếu trong lúc này có người mắt đối mắt cũng có thể yêu cầu Hoàng thượng tứ hôn.
Dịch Cẩn Ninh ngồi trên chỗ mình vùi đầu dùng bữa. Tướng phủ rút trúng số hai mươi, còn một đoạn thời gian tương đối dài, nàng không vội.
Dịch Cẩn An tham gia thưởng hà yến lần đầu, liếc mắt muội muội bên cạnh nàng ta một cái, trong lòng thầm nghĩ không có tiền đồ. Sau đó ánh mắt chuyển hướng về phía về phía Thái tử và Huyền Vương ngồi cách đây không xa.
Nàng ta từng nghe nói Thái tử Điện hạ là một người rất ôn hoà, cực kỳ giống tiên Hoàng hậu Mông thị. Còn có Huyền Vương, dung mạo đẹp hơn vị hôn phu tương lai của nàng ta không biết bao nhiêu lần, chỉ là vẫn chưa từng nhìn thấy. Hôm nay gặp mặt, quả là y hệt thần tiên.
Nàng ta hơi quét mắt qua các bàn nơi khách nữ ngồi, quả nhiên nhìn thấy rất nhiều tiểu thư cũng trợn to hai mắt phát sáng lên nhìn chằm chằm Thái tử và Huyền Vương ở phía trên, có phần còn can đảm liếc mắt đưa tình với bọn họ. Nam nhân vừa có tiền có thế lại dung mạo đẹp, ai không thích? Ngay cả Dịch Cẩn An nàng ta nhìn cũng muốn trợn trắng mắt.
Những người trên đài biểu diễn cái gì nàng ta không để ý. Nàng ta chỉ biết vị Huyền Vương này dung mạo cực kỳ đẹp mắt, gò má đẹp đẽ cương nghị mang theo tà mị. Nhất là khi hắn cười lên, linh hồn nhỏ bé như bị câu đi mất, trong lòng nàng ta suy nghĩ làm như nào để thoái thác hôn sự với Hầu phủ.
“Tốt!” Không biết ai dẫn đầu hô một tiếng: “Thế tử Xương Ấp Hầu quả nhiên là tài hoa tuyệt vời!”
Phía dưới tràn ngập tiếng vỗ tay, Hoàng thượng cũng lộ ra ánh mắt tán dương. Dịch Cẩn An kinh ngạc nhìn hắn, nàng nghe Chương Nhược Lan nói Chương Dẫn Giác này quả thật có chút tài lẻ, nhưng không ngờ lại có thể lọt vào mắt Hoàng thượng.
“Số hai mươi!” Giọng nói the thé của Thái giám vang lên lần nữa: “Người số hai mươi ra sân!”
Dịch Cẩn Ninh đang ăn một miếng bánh ngọt thạch anh hoa lê, chợt nghe tiếng gọi này suýt bị sặc. Dịch Cẩn An lườm nàng một cái, đứng dậy dịu dàng mỉm cười với công công trên đài: “Số hai mươi là Tướng phủ, do ta và muội muội lên biểu diễn! Chúng ta đều biểu diễn cùng nhau, hôm nay cũng không ngoại lệ.”
---------------------------------------------------------------
Chương 22: Phong hoa tuyệt đại (2)
Trong phủ nàng ta từng nói qua với muội muội mình, muốn tỷ muội cùng biểu diễn giành lấy vinh dự. Tướng phủ không có nam tử ra sân, công công quay đầu lại nhìn Hoàng thượng một cái, Hoàng thượng gật đầu ý có thể.
Dịch Cẩn An nhẹ nhàng đi lên đài, ngồi xuống cạnh chiếc đàn. Hôm nay tiết mục nàng ta muốn biểu diễn,chính là đánh đàn. Hôm nay nàng ta mặc y phục khá tao nhã, trong khoảnh khắc nàng ta bước lên đài, phía dưới than thở một trận, đều nói: Một vị cô nương thanh lệ thoát tục!!
Ngay cả Hoàng thượng và Thái tử ngồi ở đầu cũng giật mình không nhỏ, hậu cung ba ngàn giai lệ cũng không sánh được vị trên đài kia, khiến cho người khác liếc mắt nhìn qua lập tức sinh lòng yêu thương.
Dịch Cẩn An khẽ cong khoé môi, hai lúm đồng tiền nho nhỏ càng làm tăng thêm chút sức quyến rũ, làm vô số nam tử đứng ngồi không yên chỉ muốn nhẹ ôm nàng ta vào ngực mà thương yêu.
Đánh đàn là kịch hay sở trường của nàng ta, một khúc có thể xuất thần nhập hoá, khi nàng ta mười ba tuổi dùng thời gian một ngày gảy khúc “Mạch thượng cố nhân lai” không có mấy người trên đời có thể gảy. Nếu là người bình thường, chớ nói đàn hết thủ khúc này, ngay cả việc nhớ được khúc phổ hay không chỉ sợ đã là việc khó. Nhưng nàng ta biết, Dịch Cẩn Ninh có thể gảy được. Cho nên, hôm nay nàng ta chọn thủ khúc này tuyệt đối có phân có lượng, không kém “Mạch thượng cố nhân lai”, đủ chấn kinh tứ toạ.
Tinh tang một tiếng, hiệu quả thử đàn rất tốt, Dịch Cẩn An tương đối hài lòng với chiếc đàn này. Hiện tại chỉ đợi Dịch Cẩn Ninh thay vũ y xong lên đài, chỉ mong Dịch Cẩn Ninh không luyện tập với nàng nhiều năm vẫn có thể nhảy có tài có nghệ. Chuyện này liên quan đến vinh nhục của Tướng phủ, cũng là chuyện liên quan đến tương lai các nàng, nhất định phải phối hợp cho tốt, nàng ta có chút hoài niệm đoạn thời gian hai tỷ muội đã từng cùng nhau luyện đàn khiêu vũ.
Đang suy nghĩ, Dịch Cẩn Ninh đã đổi xong vũ y. Vũ y tựa lửa đỏ hợp với chu sa nơi mi tâm càng lộ vẻ kiều mị của nàng, mị hoặc hơn Dịch Cẩn An vài phần. Hai tỷ muội trên đài đứng ngồi cạnh nhau, đáy lòng mọi người phía dưới đều than thở không dứt, toàn trường yên tĩnh khác thường, mọi người hô hấp cũng trở nên cẩn thận, chỉ sợ quấy rầy đến hai vị mỹ nhân.
“Tốt, Cẩm Thành song xu quả nhiên danh bất hư truyền, Dịch ái khanh có phúc!” Hoàng thượng lớn tiếng khen ngợi phá vỡ yên tĩnh, kèm sau đó là hâm mộ Dịch Trường Hoa.
Công công cạnh Hoàng thượng nhận được sự ra hiệu, lập tức nói với hai tỷ muội trên đài: “Bắt đầu đi!”
Hai tỷ muội cùng nhau hướng về phía trên nhẹ cúi đầu về, mỗi người đều chuẩn bị tốt. Chỉ chốc lát sau, xuất hiện vài người nâng một bình phong dệt tơ tằm lên đài, đặt ngay chính giữa. Mọi người dưới đài khó hiểu, nhao nhao tỏ ý tò mò, nhưng nhiều hơn là mong chờ.
Tiếng đàn phiêu mở, mới bắt đầu như dòng nước mát lạnh chảy vào lòng người, ti ti thấm vào ruột gan, lũ lũ lay động hồn phách. Mọi người không ngừng than thở, quả là cầm kỹ cao siêu!
Bóng dáng đỏ rực trên đài xoay chuyển eo thon, khinh vũ đuổi theo tiết tấu Dịch Cẩn An, chỉ là một cái xoay tròn đã mê hoặc lòng người. Ống tay áo vung lên, lập tức cánh hoa rơi xuống bốn phía. Dịch Cẩn Ninh khẽ nâng tay thon, mũi chân điểm nhẹ một cái lại xoay tròn một vòng, tốc độ cực nhanh khiến người xem hoa mắt, không bao lâu trong tay đã có thêm một chiếc bút.
Tiếng đàn đạt tới cao triều, dẫn mọi người vào trong cảnh giới vong ngã, người nghe đều say mê. Dịch Cẩn Ninh biến đổi vũ bộ, vũ y đỏ rực bay lên theo từng động tác múa của nàng, giống như một ngọn lửa bùng cháy, bút trong tay cũng xoay tròn theo động tác múa vẽ ra phong hoa khác nhau, người xem đều đã ngây dại.
Múa đến đoạn cao trào, bút trong tay Dịch Cẩn Ninh không xoay tròn cùng lúc mà là đột nhiên chuyển hướng theo nàng về phía bình phong bên cạnh. Dừng lại một hồi theo tiếng đàn, tiếp đó chính là mực trên bình phong. Chỉ chốc lát sau, trên bình phong một bừng lên một bức Thuỷ Mặc Đan Thanh, tâm tư thật linh lung! Mọi người nhìn kĩ, đúng là bức tranh song xu biểu diễn, hiển nhiên đã hoà tan tình cảnh trình diễn thực tế vẽ vào trên trong. Vẽ xong, khúc cuối cùng, vũ thu, toàn trường tĩnh lặng.
Đoá u lan trên đỉnh núi cao kia cũng không thanh cao quý phái bằng hai tỷ muội; đoá hoả liên đẹp nhất giữa hồ Sí Diễm, cũng không bì nổi phong hoa tuyệt đại của hai tỷ muội. Đây không phải màn trình diễn đơn giản, mà là Hoa nhi* nở rộ hoa mỹ!! (Nói đến hai chị e nên mình k edit là bông hoa mà để hoa nhi)
Mọi người ngừng hô hấp, chỉ sợ không cẩn thận sẽ quấy rầy đến Hoa nhi đang nở rộ này, toàn trường lặng im như tờ. Hồi lâu sau mới có người dẫn đầu vỗ tay, phía dưới tràn ngập tiếng vỗ tay, tiếng ủng hộ ngợp trời.
“Được, được, tốt! Có thưởng!” Hoàng thượng Long Tâm vô cùng vui mừng, liên tục nói ba chữ tốt, ban thưởng hai tỷ muội một đống đồ lớn.
An Mộng Nhi vui mừng nhìn hai tỷ muội trên đài, đôi mắt xinh đẹp long lanh nước mắt, vẻ mặt kích động, bà biết họ nhất định là người giỏi nhất.
Hai người phối hợp vẫn ăn ý như trước, biểu diễn vô cùng thành công. Trong mắt Dịch Cẩn An ánh lên đốm lửa khác thường, nhìn thẳng Huyền Vương ngồi ở phía trên. Điều này khiến khoé mắt Dịch Cẩn Ninh giật giật mấy cái, chẳng lẽ vị tỷ tỷ này coi trọng Huyền Vương?
- Hết chương 22 -